Tôi yêu những gì đến tự nhiên...
Đó là cái cảm xúc của em lúc này ... khi nghĩ đến cái Troh Bư nhà mình.
Có quá nhiều vật vã, cố gắng ... nhưng nhìn lại kết quả phần lớn cứ là do tự nhiên mang lại.
23 năm ngắn ngủi, em đã hoàn thành gần như xong cái ước mơ tái tạo lại cảnh rừng xưa cho Troh Bư.
Em ...cố gắng biến nó thành rừng bán thường xanh.
Nhưng đểu thật, nó cứ thích...đẹp theo kiểu rừng Khộp.
Thật ra chuyện đó chả khó gì.
Chỉ cần khi nào có lại hệ thống béc tưới bán tự độngvà dám chịu bỏ ít chi phí thường xuyên ... coi như ném tiền vào vũ trụ thế là xong.
Nhìn lại nhỉ, để làm được Troh Bư ... em làm được cả những điều không tưởng.
Đã vận động để mua đất Troh Bư từ 5 hộ gia đình.
Đã làm được Troh Bư như bây giờ dù sức mình có hạn.
Ngoài ra còn làm được bảo tồn lan ... giờ hình như vẫn đầu tiên và duy nhất tại Việt Nam.
Đã giữ cho em nó...sống sót cả 5 năm rồi nhỉ.
Và tất cả những gì đó ...toàn đến thật tự nhiên.
Em có cái thuyền độc mộc to nhất của Việt Nam là duyên may đem lại.
Em có dàn chiêng đá độc nhất và vô nhị của Việt Nam cũng là cái duyên may.
Bảo tồn lan Troh Bư...cũng tự nhiên nó đến.
Troh Bư hiện hữu như bây giờ...tất cả rất tự nhiên.
Rừng Troh Bư bây giờ đã thật đẹp.
Với màu xanh miên man và lan rừng khoe sắc...trong mùa mưa.
Tôi yêu những gì đến tự nhiên...điều đó đảm bảo là có thật.
Vì những gì tự nhiên đến thì em đỡ phải lo ...bớt tiền lương đưa Vợ em. Hihi!
Trần Hương Thạnh
26/03/2020, 06:19 am