"Vua voi" Ama Kông và cuộc tình buồn với cô vợ thứ 4

Hỗ trợ trực tuyến

Thông tin tiện ích

Lượt truy cập

  • Đang xem
  • Hôm nay 2481
  • Tổng lượt truy cập 11,489,105

Fanpage facebook

Ngày đăng: 04/03/2013, 09:34 am

"Vua voi" Ama Kông và cuộc tình buồn với cô vợ thứ 4

Lần lượt lấy 2 chị em gái, con của một tù trưởng khét tiếng giàu có, bỏ nhà đi sống chung với một cô gái khác và cuối cùng khi đã bước vào tuổi bát thập lại cưới một cô nhỏ hơn mình đến 55 tuổi.

Đó là hình ảnh của con người đã đi vào huyền thoại về nghề săn bắt và thuần dưỡng voi rừng. Ông là Ama Kông.
Cuộc đời ông không chỉ nổi tiếng vì đã tự tay săn bắt, thuần dưỡng được gần 300 con voi rừng, tìm ra một loại Viagra mang thương hiệu “Ama Kông” mà còn được người đời biết đến với việc 4 lần lấy vợ.

Vua săn voi Ama Kông đã ở tuổi 98.

Trên cả huyền thoại…
Cách đây hơn 1 thế kỷ, tại huyện Buôn Đôn (Đăk Lăk) có một vị tù trưởng tên là Y Thu Knul khét tiếng vì tài săn bắt, thuần dưỡng voi rừng. Mặc dù ông này có lượng tài sản vô cùng lớn cũng như danh tiếng lẫy lừng, nhưng điều đáng tiếc là ông chẳng có con. Ông đã nhận hai chị em gái H’Nu, H’Hốt làm con nuôi.
Cô chị H’Nu càng lớn càng đẹp như một đóa Pơ lang của núi rừng Tây Nguyên. Nhan sắc của H’Nu vang xa khắp các buôn làng Tây Nguyên, khiến rất nhiều công tử danh gia vọng tộc sẵn sàng dâng hiến tất cả tài sản chỉ mong được H’Nu để mắt tới.
Thế nhưng, trái tim nàng chỉ xao xuyến trước Y Prung Êban - quản tượng (thường gọi là Gru) chính trong đám thợ săn của tù trưởng Y Thu Knul. Dù không giàu có hơn người nhưng Y Prung Êban lại nổi tiếng về sức khỏe cũng như sự dũng mãnh.
Tù trưởng Y Thu Knul rất đẹp lòng về sự lựa chọn của con gái nên đã đứng ra tổ chức hôn lễ cho đôi trai tài gái sắc. Không biết quyết định này của tù trưởng có sáng suốt hay không, nhưng người kế nghiệp ông sau này còn nổi tiếng hơn ông trong nghề săn bắt, thuần dưỡng voi rừng.
Một năm sau, đôi trẻ có đứa con trai đầu lòng, họ đặt tên con là Kông. Theo phong tục của đồng bào Tây Nguyên, cha mẹ thường lấy tên đứa con đầu lòng thay tên mình nên Prung Êban giờ là Ama Kông (nghĩa là cha thằng Kông).
Cuộc sống hạnh phúc của vợ chồng Ama Kông chỉ kéo dài chưa đầy chục năm. H’Nu chẳng may qua đời khi sinh khó đứa con thứ hai. Theo tục lệ nối dây, cô em gái H’Hốt (kém Ama Kông 15 tuổi) phải thay chị chăm sóc anh rể và các cháu. H’Hốt đã sinh cho Ama Kông 11 người con.
Những tưởng được lấy cả 2 đóa hoa đẹp nhất núi rừng Tây Nguyên, có trên chục người con, thì Ama Kông sẽ toàn tâm toàn ý chăm lo việc gia đình. Thế nhưng, vì bản tính đa tình, phong lưu, nên Ama Kông vẫn thường xuyên léng phéng với nhiều thôn nữ vẫn ngưỡng mộ danh tiếng cũng như tài năng của ông.
Năm 1973, trong khi H’Hốt đang chuẩn bị sinh cho Ama Kông đứa con thứ 11 thì chẳng hiểu sao Ama Kông lại dẫn một người đàn bà tên là H’Biai cùng 1 bé gái 6 tuổi về nhà xin H’Hốt cho ông được cưới làm vợ lẽ...
Vẫn biết lâu nay chồng mình thường xuyên lăng nhăng bên ngoài, thế nhưng, vì giữ sĩ diện cho chồng nên H’Hốt đã ngó lơ. Thế nhưng, đến nước này thì không thể chịu đựng nổi nữa, H’Hốt đã đòi ăn lá ngón.
Sự việc được đưa đến già làng phân giải. Thông thường, với tội danh ngoại tình của Ama Kông, phải bị làng phạt vạ rất nặng. Thế nhưng, ông đã thoát khỏi hình phạt nhờ vào cái uy dũng sĩ săn voi đệ nhất của mình. Sau đó Ama Kông bỏ nhà qua ở hẳn với H’Biai. H’Biai sinh thêm cho ông 2 đứa con gái nữa.
Ai cũng tưởng Ama Kông và H’Biai sẽ cùng nhau đi đến cuối con đường bởi vì thời gian này ông không còn qua lại với bất cứ cô gái nào như khi xưa nữa. Thế nhưng, H’Biai lại nghiện rượu. Ama Kông đã nhiều lần khuyên can, nhưng lời của ông như nước đổ lá khoai.
Bực mình, Ama Kông tổ chức nhiều cuộc săn voi để trốn tránh thực tại. Chồng vắng nhà suốt càng khiến H’Biai chán đời, do đó bà uống rượu ngày càng nhiều hơn. Vài năm sau thì mất vì bị trúng gió trong một cơn say bí tỉ.
Trường xuân dược…
Năm 1992, khi vườn Quốc gia Yok Đôn thành lập, lúc này nghề săn bắt voi rừng đã không còn được cho phép. “Vua voi” Ama Kông cũng đã bước sang tuổi 80. Ông được Giám đốc vườn Quốc gia ký hợp đồng làm một hướng dẫn viên du lịch để kể cho du khách nghe về những câu chuyện hấp dẫn, kỳ thú xung quanh nghề săn bắt voi.
Thế nhưng, chuyện kỳ thú nhất là bỗng một ngày, Ama Kông bày tỏ ý nguyện muốn cưới vợ. Người Ama Kông đòi cưới là H’Khăm (SN 1967) - cô gái ông tình cờ quen trong một lần đi chơi bên buôn khác.
Ama Kông và người vợ thứ 4 - H' Khăm
Ngay từ giây phút gặp gỡ đầu tiên, nhan sắc mặn mòi của cô gái mang 2 dòng máu Ê đê – Ma Rốc đã khiến tim ông già Ama Kông đập loạn nhịp. Ông thường bỏ bê công việc để đến với tình nhân. Trước khi quen Ama Kông, H’Khăm đã có một đứa con gái với một tay sở khanh người miền Trung. Đám cưới Ama Kông – H’Khăm được tổ chức hết sức rình rang.
Người đời thường tò mò đặt câu hỏi vì sao một cụ già đã quá tuổi 80 lại có thể làm hài lòng "gái một con" mới qua tuổi 25 rừng rực như H’Khăm? Sau nhiều lần được hỏi, cuối cùng Ama Kông đã bật mí rằng mình biết được một phương thuốc có tên là “T’Klơng Mlêng”. Ông bảo rằng do thường xuyên uống thuốc này nên mới sung sức như vậy…
Để thu hút nhiều khách đến với vườn Quốc gia, một sáng kiến được đưa ra, đó là cho Ama Kông được phép vào rừng hái thuốc bán cho khách. Quả như dự đoán, khách đến vườn Quốc gia ngày càng đông, ai cũng cố mua cho bằng được thuốc “Ama Kông” do chính tay “vua voi” bốc để có thể được dũng mãnh như ông.
Sau này, nhiều người thấy thuốc bán quá chạy nên cũng bắt chước vào rừng kiếm thuốc làm xuân dược “Ama Kông”. Khắp TP. Buôn Ma Thuột đâu đâu cũng thấy Ama Kông, nhưng thật giả chẳng biết đâu mà lần.
Sinh, lão, bệnh, tử là quy luật vốn có của trời đất, cho dù “T’Klơng Mlêng” có hiệu quả như lời đồn thì cũng không thể nào chống lại được cái quy luật ấy. Ama Kông một thời oanh liệt cũng vậy, sau những tháng năm tung hoành khắp bốn bể cũng như trong tình trường, giờ đây ông đã bước vào cái tuổi 98 với các biểu hiện tự nhiên như mắt mờ, tay chân chậm chạp, tai nghễnh ngãng... Suốt ngày ông chỉ ru rú trong nhà, may mắn là vẫn còn đủ sức để bốc thuốc cho khách.
Chuyện mặn nồng của ông với cô vợ thứ tư như thế nào thì không ai rõ, nhưng người dân TP. Buôn Mê Thuột chẳng ai lạ gì cô vợ nhỏ hơn “vua voi” 55 mùa rẫy, vẫn thường cùng hết đám bạn này đến đám bạn khác ăn chơi nhảy nhót khắp các chốn “tiêu tiền” thượng hạng ở TP Buôn Mê Thuột. Lâu lâu mới thấy H’Khăm về nhà một lần. Người ta bảo đó là lúc bà hết tiền. Khi chồng cho tiền, bà lại tiếp tục du hí, bỏ mặc ông già ở nhà với đống thuốc cường dương…
Theo VTCnews

Bình luận

    Chưa có bình luận nào!

Phản hồi

Bình luận từ Facebook

Các dịch vụ khác